Kính thưa các thầy cô giáo,
Thưa toàn thể các bạn học sinh thân mến!
Chào mừng 93 năm Ngày thành lập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh (26/3/1931- 26/3/2024), Trong chương trình giới thiệu sách hôm nay, em xin giới thiệu tới các thầy, cô và các bạn một cuốn sách rất hay và ý nghĩa; Cuốn sách có tựa đề “Chị Sáu ở Côn Đảo” để thấy được gương người đoàn viên dũng cảm trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp.
Kính thưa các thầy cô giáo, cùng toàn thể các bạn học sinh thân mến!
Các bạn biết không, trong quá khứ đã có không biết bao nhiêu những gương anh hùng cách mạng. Ai cũng ít nhất một lần được nghe nhắc đến chiến tích của vị nữ anh hùng Võ Thị Sáu. Đây là tấm gương sáng để chúng ta học tập về tình yêu quê hương, đất nước. Chị đã hăng hái tham gia cách mạng, lập nhiều chiến công vang dội cho dân tộc ta ngay từ khi mới 15 tuổi. Chị đã để lại một biểu tượng thật đẹp trong lòng mọi người khi nghe kể về chị. Để các bạn được biết rõ hơn về người nữ anh hùng này, đặc biệt là trong quãng thời gian chị bị tù đầy gian khổ ở Côn Đảo và sự hi sinh anh dũng của chị. Hôm nay mình sẽ giới thiệu với các bạn cuốn sách “Chị Sáu ở Côn Đảo” của tác giả Lê Quang Vịnh do nhà xuất bản Kim Đồng in và tái bản lần thứ 4 năm 2017.
Chị Võ Thị Sáu sinh vào năm 1933 ở xã Phước Thọ, quận Đất Đỏ, nay là huyện Long Đất, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu. Chị được sinh ra ở vùng quê giàu truyền thống cách mạng. Vào năm 1947, khi chỉ mới 14 tuổi chị đã gia nhập Đội Công an xung phong quận Đất Đỏ với mong muốn trừng trị bọn ác ôn. Kể từ đó, chị đã trở thành người chiến sĩ trinh sát làm nhiệm vụ phá tề, trừ gian với nhiều chiến công lẫy lừng.
Tháng 2/1950, chị dẫn đầu một tổ, dùng lựu đạn tập kích diệt 2 tên ác ôn Cả Suốt và Cả Đay. Nhưng thật không may khi chị đã bị sa vào tay địch. Chúng tra tấn chị bằng mọi cực hình, nhưng cũng phải chịu thua vì không khai thác được gì. Sau đó, chúng liền đưa chị về giam ở khám Chí Hòa, Sài Gòn để tiếp tục khai thác và rồi mở phiên tòa, tuyên án tử hình chị.
Tại phiên tòa đại hình, tuy chỉ mới 17 tuổi, nhưng chị Võ Thị Sáu đã hiên ngang tỏ rõ khí phách anh hùng của một thiếu nữ Việt Nam làm cho lũ quan tòa cùng đồng bọn đều phải nể sợ. Chị sang sảng khẳng định:
-Yêu nước chống bọn thực dân xâm lược không phải là tội!
Và khi tên quan tòa rung chuông ngắt lời chị, tuyên án: "Tử hình, tịch thu toàn bộ tài sản", chị đã thét vào mặt y:
- Tao còn mấy thùng rác ở khám Chí Hòa, tụi bây vô mà tịch thu!
Tiếp đó là tiếng hô to và hùng hồn:
- Đả đảo thực dân Pháp! Kháng chiến nhất định thắng lợi!
Thực dân Pháp rất muốn giết chết ngay người con gái đáng sợ này, thế nhưng không dám thực hiện bản án tử hình đối với người chưa đến tuổi thành niên. Chúng đã phải tiếp tục giam chị ở khám Chí Hòa và sau đó đưa ra Côn Đảo. Vào ngày 23/1/1952, chúng thi hành bản án, bắn chết chị ở ngoài hòn đảo xa đất liền này sau 2 ngày chúng đưa chị ra đây. Biết sắp bị hành hình, trong suốt đêm 22, chị đã gửi lòng mình với đất nước và nhân dân bằng những bài ca cách mạng như: Lên đàng, Cùng nhau đi hùng binh, Tiến quân ca,...
Khoảng 4 giờ sáng ngày 23/1/1952, sau khi tên chánh án làm thủ tục thi hành án, viên cố đạo liền lên tiếng rằng:
- Bây giờ cha rửa tội cho con.
Chị gạt phắt lời viên cha cố:
- Tôi không có tội. Chỉ có kẻ sắp hành hình tôi đây mới là có tội...
Ông ta vẫn kiên nhẫn thuyết phục:
- Trước khi chết, con có điều gì ân hận không?
Chị nhìn thẳng vào mặt ông ta và mặt tên chánh án, trả lời:
- Tôi chỉ ân hận là chưa tiêu diệt hết bọn thực dân cướp nước và lũ tay sai bán nước.
Ra đến pháp trường, tên chánh án hỏi chị:
- Còn yêu cầu gì trước khi chết?
Chị nói:
- Không cần bịt mắt tôi. Hãy để cho đôi mắt tôi được nhìn đất nước thân yêu đến giây phút cuối cùng và tôi có đủ can đảm để nhìn thẳng vào họng súng của các người!
Nói xong, chị bắt đầu cất cao tiếng hát của mình. Chị hát bài Tiến quân ca. Giọng hát của người con gái Đất Đỏ lúc này như thiết tha và bay bổng hơn, say sưa át cả tiếng tên chánh án đọc lệnh thi hành án tử hình cũng như tiếng hô ra lệnh cho toán lính lên đạn của tên đội trưởng lê dương. Khi tên chỉ huy ra lệnh cho bọn lính chuẩn bị nổ súng thì chị ngay lập tức ngưng hát và hét lên rằng:
- Đả đảo thực dân Pháp ! Việt Nam độc lập muôn năm! Hồ Chủ tịch muôn năm!
Tiếng thét của chị như làm cho bọn đao phủ chùng tay, bảy tiếng súng khô khốc nổ chuệch choạc. Chị Võ Thị Sáu vẫn hiên ngang đứng đó. Cặp mắt chị trừng trừng nhìn thẳng vào chúng. Tên đội trưởng lê dương không tổ chức bắn loạt đạn thứ hai. Hắn rút súng ngắn lầm lũi bước lại gí ngay vào mang tai chị mà bóp cò...
Các bạn thân mến! Chỉ khi đọc cuốn sách chúng ta mới thấy được hình ảnh chị Võ Thị Sáu hiên ngang, anh hùng, đẹp đến nhường nào, lòng yêu nước và sự dũng cảm của chị được thể hiện xuyên suốt từ đầu đến cuối câu chuyện.
Người con gái trẻ măng
Giặc đem ra bãi bắn
Đi giữa hai hàng lính
Vẫn ung dung mỉm cười
Ngắt một đóa hoa tươi
Chị cài lên mái tóc
Đầu ngẩng cao bất khuất
Ngay trong phút hy sinh
Chị nằm nghe biển hát.
Các bạn ạ! Dân tộc Việt Nam chúng ta luôn có truyền thống hào hùng, bất khuất: “có cái chết hóa thành bất tử, có những lời hơn mọi lời ca “. Vâng, chị Sáu vẫn sẽ sống mãi cùng lịch sử cách mạng việt Nam, vẫn in dấu trong thơ ca Việt Nam, đồng thời chị cũng góp phần tô điểm rạng rỡ cho non sông đất nước Việt Nam. Chị sẽ mãi là tấm gương kiên cường, bất khuất cho tuổi trẻ Việt Nam trong thời đại mới. Đứng trước những thách thức của cuộc đời, ở độ tuổi thanh niên, chúng ta hãy luôn lạc quan, tin tưởng vào thắng lợi của công cuộc đổi mới, để từ đó góp sức mình vào sự nghiệp xây dựng xã hội chủ nghĩa của đất nước giống như chị Võ Thị Sáu ngày nào.
Chị Võ Thị Sáu đã ra đi nhưng chị còn sống mãi trong lòng mỗi người dân đất Việt. Để tìm hiểu thêm về cuốn sách. Xin mời thầy cô và các bạn hãy đến thư viện để tìm đọc và chúng ta sẽ học được nhiều điều bổ ích từ cuốn sách này.
Đến đây em xin kết thúc buổi giới thiệu sách hôm nay.
Hẹn gặp lại thầy cô và các bạn trong buổi giới thiệu sách lần sau.